Nó 1 đứa ngang ngược bướng bỉnh, anh 1 Truyen sex người ít nói . Nó kém anh 1 tuổi 2 người học cùng trường.lớp anh trên lớp nó. Một hôm nó đang vừa đi vừa hát trên cầu thang vô tình bị quả bóng trên tầng va vào đầu. Một thằng con trai có cái răng khểnh chạy xuống nhặt bóng nó lườm lườm rồi quát.
- mắt anh đui à? Đá bóng trên đấy làm gì mà để nó rớt xuống đây.trúng đầu tui rồi.
- Xin lỗi! A k cố tình mà nhóc.hì
- Đúng là loại người zì đâu ý. Thần kinh.
- Này. A nói bình thường thế mà nhóc nói quá đáng quá à nha. Thôi a xin quả bóng.
- A này ! A kia tui đã chửi xong đâu.
A nói xong liền ôm bóng chạy thẳng.a ngĩ. Cô bé nầy thật là quá quắt. Trống vào lớp. Tiết 5. Đói meo. Nó ngáp ngắn, ngáp dài.đang ngủ ngon bỗng'Đốp' giật mình.
-@@ .thằng điên nào đánh tao.
Cô giáo cầm cái thước to đang chăm chú nhìn nó. Cả lớp thì cười vang.thế là lại ăn ngay vào sổ đầu bài. Nó thù ngày hôm nay.ngày đen đủi xẻo của nó.
Trống đánh tan học. Nó ôm vội cái cặp to đùng Truyen sex chạy thẳng khỏi lớp.ra đến cổng trường tâm hồn nó cứ trôi đi đâu, k để ý nó va mạnh vào một người. Ngã. Nó thốt lên.
- ui da! ( ngước lên, miệng há hốc)
- à! Lại là nhóc à có sao k.chấn xót thương chỗ nào k hả. Hehe.
- Thằng điên.kéo tui dậy. Đau cả mông.
- Tự dậy đi cô bé.
- a a a a! Có kéo k thì bảo.
- nhóc thật quá quắt.a k kéo đâu. A về đây nhóc cứ ngồi mà chơi nhé.( a cười. Khoe chiếc răng khểnh. Duyên k tả. Làm nó ngơ vài dây)
nó đứng dậy. Phủi bụi bẩn dính trên quần.nó thề phải trả thù.dù lỗi k phải bởi chưng a.mà nó cũng k biết a là ai.chân nó k may bị chấn thương nhẹ .nó phải lê từng bước mãi mới ra đến chỗ gửi xe.ra đến nơi đã thấy a đứng đấy. Vẫy vẫy.gọi nó. Nó với theo.
-A vẫy tui à
- k e thì ai.chẳng lẽ a vẫy không khí.
- Thế a vẫy tui làm gì?
- Thì thấy e đang què.thấy xót xa quá vẫy. Chọc tý thôi.
-a đúng là thằng điên mà.
- đùa đấy! Lên xe a lai.vì a mà e bị tnày. Lên a chở về nhà.
-hehehe. Nó cười rồi leo lên xe của a mặc Truyen sex kệ mọi ánh mắt đang chăm chú nhìn nó với a nói chuyện từ nãy tới giờ.a đưa nó về đến cổng.nó ậm ừ cảm ơn rồi mặc kệ a bỏ đi vào nhà. A cười. Lắc đầu.chịu thua cái tính trẻ con của nó.' cô bé ơi. Sao lần đầu e đã gây ấn tượng với a vậy nè'nói rồi a rồ ga phóng nhanh về nhà. Tâm trạng có chút vui khó tả. A cảm thấy cô bé này rất hay.và đặc biệt.
Và cô đơn giản cơn cảm nắng đã bắt đầu len lỏi trong tâm trí của 2 người đó là anh và nó
A bắt đầu tìm hiểu sâu hơn về cô bé đã gây ấn tượng sâu sắc cho a.
@@ Đây rồi. ! A thốt lên vui sướng. Tìm được nick facebook của nó. Huỳnh tiểu vy. 1 cái tên thật đẹp.
- Buzz
nó đag vật lộn với đốg sách vở để tìm quyển truyện ma. Thì thấy ai inbox trên fb của mình.Truyen sex nhìn ảnh thấy quen quen nó thử inbox lại xem sao
- buzz
+ hả
- nhóc đlzt?
+ A là ai. Thằng dở hay là thằng điên.
- À. A là một hoàng tử. Muốn tán e.đk chứ.
+ Tông môn nhà a. Hoàng tử cóc.haha
- Thế e là zì chứ.một đứa hâm ơ ơ ơ
+ Thế cơ.mẹ e bảo hâm xinh hâm đẹp. Hâm thu hút nhiều người.đặc biệt có thằng điên như a.hà hà
- Ối trồi ôi. E xinh như con vịt. Đồ lùn.
+ Chân ngắn sáng dạ mà. Chân ngắn đáng yêu mà.haha.quên chưa hỏi a là con cóc gẻ nào thế.
- À. Thì a là cái thằng dzai hôm tr' đưa e về đấy....
Cuộc nc của a và nó cứ tiếp diễn như thế cho đến tận khuya.
Hài. Nó thở dài một tiếng.rồi lại ngồi bới đốg sách bừa bộn.như thể cả thế kỉ chưa được xếp ngăn ngắp.nó cười,hát như có chuyện gì vui lắm.nó thầm ngĩ. Phải chăng nữa đây là định mệnh.sáng sớm đã thấy ai ới ới tên nó dưới cổng.nó thay đồ lấy cái cặp chạy nhanh ra xem ai mà tinh chiêm bao đã gọi nó.
- Sao a gọi k thưa hả.
- a vs tui mắc mớ gì mà phải thưa nhở.
- thì . Thì a sẽ cưa e từ hôm nay mà.hìhì
- ợ. A ns gì mà. Ôi văn thiu thế.
- Thì cứ nge lời a đi rồi e biết. A cười( lại khoe răng khểnh) lên xe đi. A đèo đi học.
- hí .thật á. May cho tui đỡ phải đạp xe.
A đèo nó đi học. Vừa đi nó vừa hỏi hết chuyện này đến chuyện kia.làm a trả lời k kịp.a cảm thấy vui vì ít ra khoảng cách giữa a và nó đã tiến thêm được một bước.vào đến trường a chào tạm biệt nó và hẹn tan giờ học gặp nhau ở chỗ gửi xe.bắt đầu từ bữa nay a sẽ là tài xế vô điều kiện cho nó. Nó lên cầu thang nhảy đếm từng bậc một. Lại toe toét một mình.vào học. Không thể tránh khỏi là hôm nào nó cũng quên sách vở vì tính lười của nó. Mà quên sách là nó ngủ. Ngủ cả buổi học không chán.cuối tiết còn 5phút là về nó dậy vươn vai.ngáp tiếng rõ to.cả lớp cười nó cô giáo đang giảng bài cũng không nhịn được cười vì tính vô tư quá mức của nó. Nó thầm rủa mọi người sao cứ nhìn nó cười. Tùng tùng tùng...
Trống tan may quá.thoát nạn rồi. Mặt nó đỏ ửng vì ngại. Nó vớ vội cái cặp.chạy nhanh về nhà xe.nơi chiếc xe đạp yêu dấu của a đang nằm ở đấy.
- Ớ. Nó giật mình. Sao a đã ra rồi.tàn hình à a
- Thì muốn cô nươg k phải đợi a phải ra sớm chứ.
- à. Hì. A tốt tốt lạ lắm. Nó cười híp mắt.
A lại chở nó về trên con đường yêu dấu mà cả 2 thường đi về chung một lối nhưng chưa bao giờ gặp nhau.có gặp thì cũng chỉ mình a thấy vì a đã để ý nó từ lâu rồi.a toàn nhìn trộm nó mặc dù không biết gì về nó.chỉ đơn giản. Vì tính vô tư. Siêu quậy của nó đã làm a thích, thích được nhìn nó, thích được bảo vệ, quan hoài cho nó.một đứa con gái hơi vô duyên nhưng rất đặc biệt trong trái tim a. A đã tìm mọi cách để tiếp cận nó nhưng không được ,rất may là nhờ vô tình quả bóng rơi trúng đầu nó đã đưa a tiến xa hơn với nó được. A cười.và thầm ngĩ.
" cô bé đặc biệt à! Chắc chắn trong một phút giây nào đó .a sẽ làm trái tim e rung động. A sẽ là người làm cho e hạnh phúc nhất thế gian" tình yêu cuả a ơi. Chờ a nhé. !!! Muahaha
thấm thoát đã một năm trôi qua.a cũng đã tốt ngiệp ra trường.mấy lần a thổ lộ tình cảm với nó nhưng nó đều tỏ ra khó chịu.và đánh trống lảnh sang những truyện khác. A k hiểu suy ngĩ của nó như thế nào nữa
- a này đến một ngày nào đó a sẽ hiểu được e thôi.hì
- ừ. Nếu có thể a muốn hiểu luôn luôn bây h cơ nhóc ạ.
- k đk đâu. E sẽ k để a hiểu e
nó cười . Đủ khiến a vui.họ đi bên nhau ngoài bãi biển . Vui đùa với những bãi cát và từng cơn sóng. Bỗng.nó đứng khựng lại. Là long và đồng bọn của hắn.hắn đến đây làm gì.có lẽ hắn đến tìm thiên. Hắn là 1tay có máu mặt trong trường hắn thích nó.nó biết thành thử nó rất gét hắn. Chắc hôm nay hắn đến tìm thiên vì hắn luôn ngăn cản bất cứ ai lại gần nó.
- Tại sao a lại đến đây.
- Không phải việc của cô. Tôi muốn gặp thiên
- A gặp a ấx làm gì?
K trả lời nó hắn đi nhanh lại chỗ thiên đang ngồi.
- Bọn bay biến đâu? Đánh nó cho tao.
Thiên đang xây lầu đài cát cho nó bị hắn và mấy tên khác xông vào đánh bất ngờ k kịp bật trả.Nó chạy nhanh lại chỗ a hét to. Và tát thẳng vào mặt long.
- A là cái thá gì hả. Sao dám đụng vào a ấy.
- haha.tôi chẳng là gì.nhưng tôi sẽ k cho bất cứ ai lại gần cô.
- a .a dừng ngay lại.
- đánh tiếp. Đánh chết nó đi rồi cô sẽ phải hối hận vì k iêu tôi.
- Tôi sẽ k bao h iêu a
Thiên bị đánh bất ngờ chưa phản ứng kịp chuyện gì đang xảy ra thì bốp 1 Cái long cầm thanh sắt to đập vào đầu thiên.khiến a bị choáng.máu chảy be bét.long thấy thế liền ra hiệu thôi. Và bọn chúng bỏ đi. Nó lao tới. Ôm chầm lấy a. Tay nó dính đầy máu của a.nó nói trong tiếng nấc.
- Xin lỗi! Vì e mà a bị tnày. A đừng sao nhé.huhu.e xin lỗi, xin lỗi
A vì bị vật cứng đập mạnh vào đầu cho nên đơ vài phút rồi nằm bất tỉnh trên tay nó.nó gọi xe cấp cứu đến. Đưa a đi lên bệnh viện...
A đang được bác sĩ khám và cấp cứu nằm bên trong.bên ngoài gia đình a biết được thành ra cũng gọi nhanh xe taxi đến bệnh viện. Bố mẹ a và nó rất lo lắng. Cả 3 không nói với nhau câu nào.nó chỉ biết khóc. Và cầu nguyện cho a k bị làm sao.vì nó không thể thiếu a được, nó iêu a.a là tất cả với nó.nó khóc nấc lên từng cơn.
Bác sĩ ra. Nó chạy tới kéo tay bác sĩ.gia đình a cũng sốt ruột hỏi k ngừng
- Xin lỗi.vì bị va đập mạnh thành thử Tính mạng thì k sao nhưng bệnh nhân dịp đã mất trí nhớ.phải cần rất lâu để phục hồi.
Gia đình a và nó thấy thế cũng k lo lắng mấy nữa.nhưng mẹ a chắc đã biết được lí bởi chưng a bị như này.nên có í k cho nó lại gần a và tiếp xúc với a.
Ngày a bị mất trí nhớ đến h chưa lần nào nó được gặp a.k piết a có khoẻ k. Hôm nay ngày mà a được xuất viện nó đi đến bệnh viện nhưng k dám gặp a nó chỉ biết nhìn a từ xa. A vẫn khoẻ nhưng a quên nó rồi, a quên mất đứa c.gái thường xuyên ở bên a suốt 1 năm qua.nó quay đi vì biết rằng lỗi là vì nó và mẹ a rất gét nó.mẹ a đã cấm nó không bao giờ được gặp a nữa.nó đã khóc rất nhiều suốt thời gian qua.
1 tháng sau biết được tin a sẽ sang mĩ một năm. Nó quyết định gặp a lần cuối.tại sân bay.nó thấy a cười.vẫn nụ cười chết người ấy.a cười và tò mò k biết nó là ai.
- e là ai? Gặp a à.sao chỉ đứng nhìn k vậy
- nó quệt những giọt nước mắt trên má.e ckỉ là người quen bình thười thôi. A đi bình an sớm khỏi bệnh nhé.nó cười trong nước mắt. A cũng cười đáp trả.
A đã đi. Cuộc sống của nó bh ra sao đây. Nó ngĩ.
" a à. Sớm khỏi bệnh nhé e sẽ đợi ngày a trở về" e yêu a.
những ngày thiếu a nó như người mất hồn cuộc sống,công việc học tập cứ trôi đi 1 cách nặng nề. Ít ai thấy nó cười, nó ít cười hơn trước,đôi mắt vô hồn mà ai đó nhìn vào cũng cảm thấy đôi mắt ấy chất chứa bao lăm là nỗi buồn và có thể bộc phát bất cứ lúc nào. Nó k còn vô tư, hồn nhiên như ngày xưa, ngày a bước vào cuộc đời nó.
Chợt nó 'khóc' nước mắt rơi từng giọt mặn chát.
A quên nó rồi ! A quên rồi a quên những kỉ niệm giữa a và nó, quên đi những ngày tháng hạnh phúc a và nó đã từng trải qua trên con đường thân thuộc. MƯA ! Nó thích khóc dưới mưa vì mưa như gột trôi đi tất cả những gì nó cất trong lòng. Tại sao? Tại sao k phải là nó mà lại là a. Tại sao người ta có được hp bên người mình yêu còn nó thì không.
Ngày nó tốt ngiệp ra trường a k ở đây. Tuy biết rằng a đã ra đi rất xa. Tuy biết rằng bây giờ chắc a cũng đang hạnh phúc bên một người mới. Nhưng nó vẫn ước. Giá như . Giá như a đang ở đâu đó trong đám người kia,giá như a đang đợi nó ở đâu đó giữa cuộc đời.
Thiên! Là a phải không?
Nó bước nhanh ra cổng trường.thấy a đang tay trong tay đi cùng một cô gái khác. Cô ấy rất xinh, 2 người trông thật đẹp đôi. A đã trở về. Tại sao k ai cho nó biết. K biết rằng trí nhớ của a đã phục hồi chưa.
Nó đứng trước mặt thiên. Ôm choàng lấy thiên trong niềm vui sướng.a hơi bất ngờ vì một người con gái lạ tự dưng gọi tên a rồi có những hành động kì quặc. A đẩy nó ra
- Cô là ai ?
- e là vy, Huỳnh tiểu vy.
Tiểu vy.a co cảm giác cô gái này rất quen thuộc với a.a nói:
- vì bị chấn xót thương ở đầu.a chưa nhận ra e.hì.a thấy e rất quen mong rằng e sẽ giúp a phục hồi trí nhớ. Được chứ? Nó chưa kịp trả lời thì cô gái đi cùng a nge vẻ khó chịu đã kéo a đi mất.nó nhìn theo " à.chắc đó là ny hiện tại của a" nó khóc lại một lần nữa nó khóc vì a.
Hè đến mang theo những cơn mưa bất chợt tạnh rồi mưa.
Nó ngồi khóc dưới trời mưa.mặc kệ sấm chớp.nó muốn mưa rửa trôi đi nỗi buồn trong lòng nó. A giờ đây đã thuộc về ai khác rồi k phải nó. Nó khóc.bỗng . Tít. Trên ô tô 1 người con trai bước xuống xe tay cầm chiếc dù tiến lại phía nó.
- Này! Cô bé.
Hai hàng nước mắt vẫn rơi.nó ngước lên nhìn thì ra là a. Người mà nó yêu nhất.nó hỏi liên tiếp.
- A thiên? A k còn nhớ e nữa à? Tại sao? Tại sao vậy. Bh a đã yêu người khác rồi. Huhu
Đứng trước nó a có cảm giác thân quen mà lại xa lạ. A k biết làm gì để an ủi nó a chỉ biết đứng yên nhìn nó. Nó co ro ngồi trên vỉa hè khóc mặc kệ a. Tự dưng 2 mắt nó sáng lên nó đứng bật dậy lau những giọt nước mắt lăn trên má.nó nói với a.
- bh a k còn nhớ e nữa rồi. Cs của e bh là vô ngĩa .vậy thì tạm biệt a.chúc a hp. E gét a thằng điên.
2 chữ thằng điên khiến a cảm thấy rất quen thuộc.Đầu a đau như búa bổ.mọi kí ức mộng mị hồ về a và nó được hiện ra tuy rất chiêm bao hồ nhưng đủ làm a nhận ra rằng, người con gái a từng rất yêu là nó. Nó đẩy a ra rồi chạy.lấy tất cả sức lực của mình nó vùng chạy.nó muốn thoát ra khỏi những kỉ niệm của a và nó. Nó k bh muốn gặp a nữa.
- Vy. A thét lên
- Rầ..m..m..m..
Nó nằm bất động trên đường, máu chảy khắp người,a chạy tới ôm nó vào lòng.
- A xin lỗi ! Xin lỗi. A sai rồi. Sai vì đã k nhận ra e sớm hơn. Xl anh yêu em. E hãy tỉnh lại đi. Vy! A lay lay người nó nhưng vô ích.chắc nó cũng nge được tiếng a nói. Môi nó khẽ mỉm cười.
Nó ra đi! Để lại những cơn mưa xối xả. Để lại trong lòng a một nỗi day dứt lớn.
A xây một căn nhà gần mộ nó.ngày ngày đều ra ngồi bên ngôi mộ nói chuyện như thể nó vẫn sống.lời nói đi không bao h đk đáp trả mà chỉ đk trả lại bằng những tiếng kêu tí tách như những hạt mưa rơi.
MƯA! Xin lỗi a sai rồi .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét